Site icon CC6

Canh bạc tài năng trẻ của Barcelona

Canh bạc tài năng trẻ của Barcelona 1

Hansi Flick kể rằng ông đã thề nhất định sẽ có ngày bản thân trở thành HLV trưởng của Barcelona vào đêm ngày 21 tháng 3 năm 2006. Ông và 67.000 người khác đã có mặt ở Camp Nou để chứng kiến đội bóng của Frank Rijkaard đánh bại Getafe với tỷ số 3-1, trong khi đám đông cổ động viên đội nhà hát vang ca khúc “Happy Birthday” gửi tặng Ronaldinho, người đã bước sang tuổi 26 vào ngày hôm đó.

Quay trở lại với hiện tại, đội bóng trẻ trung tới mức khó tin của Flick đang dẫn đầu La Liga với thành tích toàn thắng. và nhà cầm quân người Đức đang tất bật chuẩn bị cho trận đấu đầu tiên của mình ở Champions League trong tư cách HLV trưởng của Barcelona tại Monaco vào đêm nay.

Có lẽ Flick không biết chuyện này, nhưng sẽ có một chút cảm giác khó chịu, bức bối nảy sinh trong lòng nếu chúng ta so sánh tình hình Barca của ông và đoàn quân sắp trở thành nhà vô địch châu Âu – bằng cách đánh bại Arsenal ở Paris – của Rijkaard hồi ấy. Bối cảnh là thế này.

Flick đã chứng kiến Getafe ghi bàn dẫn trước 1-0 tại Camp Nou vào đêm hôm ấy nhờ công của một tiền đạo cánh từng có một thuở được đánh giá chẳng khác nào Lamine Yamal/Pedri/Gavi/Pau Cubarsí/Marc Casado của hiện tại. Tên đầy đủ của anh ta là Fernando Macedo Da Silva Rodilla – biệt danh là Nano.

Thời còn được dạy dỗ ở học viện đào tạo cầu thủ trẻ của Barcelona, Nano đã sống luôn ở La Masia và được giáo dục chương trình trung học theo diện dạy kèm riêng, cùng với một đứa trẻ tên là Mikel Arteta.

Vào năm 1999, Louis Van Gaal đã cho Nano được có trận ra mắt ở các đấu trường Siêu Cúp Tây Ban Nha, LaLiga và Champions League, và mỗi lần như vậy chàng trai người Galician đều trở thành cầu thủ trẻ nhất lịch sử Barca ra sân tại 3 giải đấu này. Chỉ mới 17 tuổi 6 tháng, Nano đã có thể thi đấu chuyên nghiệp.

Khi Flick đến Camp Nou cách đây 18 năm với tư cách khách mời đặc biệt của Nike, ông đã được truyền cảm hứng mạnh mẽ từ một Barcelona chỉ có 3 cầu thủ Tây Ban Nha trong đội hình đá chính (còn trong trận đấu với Girona hôm Chủ Nhật tuần trước là tận 7). Chàng trai trẻ nhất trong đội hình của Rijkaard đêm hôm đó là một cầu thủ người Brazil 23 tuổi, Thiago Motta, và những người còn lại hầu hết đều đã ở giai đoạn cuối độ tuổi 2x. Trái ngược hoàn toàn so với đoàn quân thiếu niên hiện tại của Flick.

Khi Nano còn là một cậu “thần đồng” 17 tuổi của Barcelona, CLB đã đảm bảo tương lai của anh bằng một bản hợp đồng 5 năm trị giá hàng triệu Euro – đánh bại lời đề nghị hậu hĩnh từ Arsenal. Cậu thiếu niên người Galician đã dành phần lớn số tiền đó – mặc cho những lời chỉ trích dữ dội – để mua 1 chiếc Mercedes mui trần 2 chỗ, và cũng mua cả bất động sản riêng của mình trong thành phố. Tuy nhiên, tua nhanh thời gian tới cái đêm mà Flick bị hút hồn bởi chiến thắng của Barca trước Getafe của Bernd Schuster, thời điểm này Nano đã rời đội bóng xứ Catalan từ lâu vì có quá ít cơ hội thể hiện ở đội một và sau đó bị Atletico Madrid đào thải.

Sự tương phản giữa Barcelona thuở ấy và Barcelona của hiện tại là rất rõ ràng.

Nhìn lại năm 2006, Rijkaard đã có trong tay 2 chàng trai trẻ đang đột phá mạnh mẽ trên sân chơi bóng đá đỉnh cao là Iniesta và Lionel Messi, nhưng ông đã sử dụng 2 người họ một cách rất dè dặt. Ngay cả vào hồi đó thì việc nhà cầm quân này nhìn nhận họ như thế cũng đã là chuyện rất điên rồ rồi, chứ không chỉ hiện tại mới trông như thế. Nhưng Rijkaard tin rằng ông không cần phải liều lĩnh. Vậy nên ông đã không làm vậy.

Trong trường hợp Iniesta, HLV trưởng người Hà Lan đã khiến một trong những cầu thủ vĩ đại nhất của bóng đá Tây Ban Nha thất vọng khủng khiếp với quyết định để anh ngồi dự bị trong trận chung kết Champions League. Chúng ta sẽ không nói sâu hơn về cơn tức giận của Messi khi biết tin Rijkaard đã loại anh ra khỏi danh sách các cầu thủ tham dự trận đấu đó.

Thưở ấy, trong dàn nhân sự của Rijkaard vẫn còn đó nhiều gương mặt kỳ cựu, cứng cựa và dày dạn kinh nghiệm như Xavi, Edmilson, Henrik Larsson và Rafa Martinez để trông cậy. Thế nên ông không sẵn lòng đánh cược vào các cậu bé học viện.

Vào cuối chiến thắng 4-1 trước Girona hôm Chủ Nhật tuần trước, trong số những cầu thủ dự bị không được Flick sử dụng bao gồm một thủ môn 18 tuổi sinh ra ở Miami, một hậu vệ 19 tuổi và một tiền vệ tấn công chỉ mới tròn 16 tuổi vào tháng trước. Tuy nhiên, nhà cầm quân người Đức cũng đã đưa vào sân một hậu vệ cánh 18 tuổi cùng với 2 cầu thủ khác tới nay mới chỉ có tổng cộng 3 lần ra sân ở đội một. Ngoài ra, trong đội hình đá chính của Barca hôm ấy đã có sẵn Yamal (17 tuổi), Pedri (21), Cubarsí (17), Alex Balde (20), và Casadó (người mới bước sang tuổi 21 vào tuần trước.)

Flick đã đôn Guille Fernández, cậu bé tiền vệ tấn công 16 tuổi được nhắc đến ở trên, lên đội một trong trận đấu với Girona chủ yếu là vì người em họ 16 tuổi của cậu, Toni Fernandez, một tiền đạo thuận chân trái mà hầu hết các đội bóng thuộc tầng lớp “tinh hoa” của châu Âu đang muốn lôi kéo khỏi Barcelona, đã bị đau lưng nhẹ. Nếu không có sự cố này thì chính Toni, người đang đạt hiệu suất mỗi trận 1 bàn ở Barca B mùa này, sẽ là Fernandez góp mặt trong danh sách nhân sự của Blaugrana trong trận đấu hôm ấy.

Câu chuyện này khơi gợi lên 3 câu hỏi lớn:

Làm thế nào mà hệ thống đào tạo cầu thủ trẻ của Barcelona có thể tiếp tục tìm ra và phát triển những viên ngọc quý như thế khi mà La Masia đã phải hứng chịu những động thái cắt giảm chi phí vận hành và thay đổi HLV liên tục? Khả năng tuyển trạch tốt và sức mạnh thương hiệu chính là chìa khóa. Kể cả vậy thì hiệu suất “sản xuất” ngôi sao của học viện này hiện nay vẫn rất phi thường.

Câu hỏi tiếp theo:Vậy thì tại sao CLB này cứ phải chi tiêu quá tay vào thị trường chuyển nhượng tới mức mắc nợ hơn 1 tỷ Euro? Theo tôi thì đó là do lòng tham, tâm lý phù phiếm và sự ngu ngốc.

Cuối cùng:Liệu chúng ta có thể kỳ vọng bao nhiêu vào một đội bóng trẻ tuổi tới vậy ở mùa giải này? Bắt đầu tại Monte Carlo vào thứ Năm, và một lần nữa ở Villarreal vào Chủ Nhật, có lẽ chúng ta sẽ được thấy câu trả lời.

Hiện tại, kể từ giai đoạn nửa cuối của triều đại Ronald Koeman tại Barcelona, cho tới niềm tin to lớn mà Xavi đặt vào Pedri và Xavi, đồng thời đưa Lamine, Balde và Cubarsi ra ánh sáng, có vẻ như chỉ cần bạn trên 14 tuổi, có thể đá quả bóng đi theo đường thẳng và cao hơn 1m65, thì bạn sẽ có cơ hội tập luyện cùng đội một Blaugrana – thậm chí là được ra sân.

Không phải tất cả các tài năng trẻ hiện đang khoác áo đội một Barca đều sẽ bám trụ được lâu dài ở đội bóng này. Nhưng hầu hết bọn họ sẽ làm được điều đó và, hãy ghi nhớ lời tôi, chẳng bao lâu nữa bạn sẽ phải ngắm nhìn anh em nhà Fernandez, Unai Hernandez, Orian Goren và Pedro “Dro” Fernandez bằng ánh mắt ngưỡng mộ. Những cậu bé này rất đặc biệt – ngoại trừ Hernandez đã 19 tuổi thì những người còn lại đều mới chỉ 16 tuổi.

Trái lại, trải nghiệm của Nano tại Barcelona là một trường hợp tương đồng với Arteta, Sergio Garcia, Bojan Krkic, André Onana, Cesc Fabregas, Gerard Pique, Dani Olmo và Xavi Simons – tất cả những cái tên này, thuở xưa, đều đã quyết định rời CLB xứ Catalan từ rất sớm vì họ tin rằng, hoặc được khuyên rằng, họ sẽ không được trao nhiều niềm tin hoặc thời gian thi đấu.

Tôi nghĩ Fabregas – một cựu siêu sao của học viện Barcelona đã cùng Messi và Pique nâng cao rất nhiều danh hiệu, sau đó chuyển sang Arsenal ở tuổi 16 vì tin rằng CLB đang quá chậm trễ trong việc đôn mình lên đội một – đã đưa ra một câu trả lời rất hay cho khuynh hướng trọng dụng học viên La Masia hiện tại của Barcelona.

Tuần trước, khi trò chuyện với BBC, anh đã nhận định như sau: “Những vấn đề kinh tế đã buộc Barcelona phải bắt đầu sử dụng tất cả các tài năng trẻ mà họ có. Hãy nhìn họ của hiện tại mà xem – sau vài năm làm thế! Những ngôi sao trẻ đã liên tục nổi lên. Flick đã đôn thêm 2-3 người lên đội một.  Và sau khi Xavi đưa Lamine Yamal ra ánh sáng vào 2 năm trước – ở tuổi 15, giờ đây có lẽ giá trị của cậu ấy đã lên tới 120 triệu Euro ấy nhỉ?

“Các CLB và các cầu thủ sẽ tích lũy được nhiều kinh nghiệm quý báu trong quá trình này, nhưng đôi khi chính các HLV sẽ trở thành ‘vật tế thần’. Khi Chelsea bị cấm chuyển nhượng, [Frank] Lampard  đã phải bắt đầu trông cậy vào những gương mặt trẻ măng như Mason Mount, Tammy Abraham và Reece James. Cuối cùng, ai đã phải hy sinh vì đội bóng không thu được những kết quả tốt trong bối cảnh ấy? Frank Lampard chứ ai. Sự kiên nhẫn mà Arsenal từng trao cho Arsene Wenger để ông ấy có thể mạnh dạn trọng dụng tôi từ thuở chỉ mới 17 tuổi ngày nay đã chẳng còn tồn tại trong thế giới bóng đá chuyên nghiệp nữa. Nó sẽ chỉ được tái hiện khi một CLB bị bắt buộc phải làm vậy – giống như tại Barcelona. Thế là, đột nhiên có tới 10 cầu thủ trẻ từ 16 đến 17 tuổi được đưa lên đội một và tất cả mọi người đều thốt lên: ‘Xem họ đang làm việc tốt đến mức nào kìa!”

“Nhưng nếu Barcelona mà có sẵn trong tay vài trăm triệu đô thì tôi tin là họ chắc chắn sẽ tiếp tục đầu tư vào một Neymar hoặc Ronaldinho mới. Còn giờ thì họ đành đặt cược vào bọn trẻ trong nhà mà thôi, và họ đang sẵn lòng làm thế hơn nhiều so với thời tôi còn ở La Masia.”

Đoàn quân này thực sự có rất nhiều điều đáng để chúng ta dày công khám phá. Rất hiếm khi có một CLB lớn trông cậy vào các tài năng trẻ đến thế. Và cơ hội phục thù, cũng như đánh giá lại bản thân, thường không xuất hiện chỉ sau vài tuần. Nhưng đó lại chính là những điều sắp diễn ra với đoàn quân của Flick.

Trong trận đấu tranh cúp giao hữu Gamper Tournament với AS Monaco hồi tiền mùa giải, Barcelona đã bị đối thủ đè bẹp với tỷ số 3-0 và có một màn trình diễn đậm chất “những đứa trẻ non nớt”. Nhà cầm quân người Đức đã bào chữa rằng tình trạng lệch múi giờ và sự mệt mỏi sau chuyến du đấu tại Mỹ, rồi phải bay qua Đại Tây Dương để về nhà, chính là nguyên nhân dẫn tới trận thua này.

Giờ đây, ông sẽ phải tái đấu với đối thủ Ligue 1 chỉ sau 38 ngày. Một sân bóng tệ hại ở Stade Louis II, một đối thủ mạnh mẽ và rất nhiều ca chấn thương đang xảy ra với đội hình Barcelona – liệu những cậu bé của Flick sẽ có một màn trình diễn như thế nào? Họ sẽ ổn chứ? Dù kết quả có thế nào đi nữa, thì quá trình học hỏi của họ, và của chúng ta về họ, vẫn sẽ tiếp diễn.

Theo Graham Hunter, ESPN

Exit mobile version